Sau ca phẫu thuật mang đến một căn bệnh nhân, bác bỏ sĩ Đặng Nguyên Kha, Trưởng khoa Ung bướu tổng hòa hợp (UBTH), cơ sở y tế Ung bướu Đà Nẵng (BV) trở về phòng hội ý. Bên trên bàn, anh đưa công ty chúng tôi xem một bài xích thơ dễ thương và đáng yêu ghi kín mặt giấy vở học viên của bệnh nhân mang tên Phan Giang B., nội dung bao hàm câu: “Cơm từ bỏ thiện hàng ngày ba bữa/ xe ra vào chẳng đem một xu/ Chú đảm bảo hướng dẫn từng ly/ Đường ra vào người bệnh đều thuộc/ Y bác bỏ sĩ dìu dịu khuyên bảo/ lời dặn dò ấm cúng làm sao… Em tưởng ngàng với tình yêu thực sự…”. Bạn đang xem: Bài viết về bệnh nhân ung thư

Cán cỗ y tế khoa Ung bướu tổng hợp, cơ sở y tế Ung bướu Đà Nẵng âu yếm cho căn bệnh nhân. Ảnh: Xuân Sơn
Bài thơ được đọc lên, ai cũng cười, niềm vui làm nóng cả một trời mưa gió tháng 2.
Đó là một trong những dòng thơ với câu chữ mộc mạc đầy ơn tình của những bệnh nhân giữ hộ đến các y, chưng sĩ, được bác sĩ Kha kẹp cẩn trọng vào một cuốn sổ vẫn sờn.
Những lá thư chân tình
Cuốn sổ đang sờn trên khoa UBTH ấy tất cả chức năng đó là tiếp nhận, lưu trữ những góp ý, ý kiến về công tác điều trị sống khoa. Trong thời hạn gần đây, nó kiêm thêm chức năng cất giữ phần đông lá thư tình thật từ người bệnh đến điều trị. Theo năm tháng, những lá thư như vậy ngày một nhiều thêm. Với phần đông cán bộ y tế ngơi nghỉ khoa UBTH, từng lá thư với lời lẽ mộc mạc, chân tình là một trong câu chuyện, một lưu niệm mà mỗi một khi đọc lại chỉ biết nhớ, khóc cùng cười.
Có thư viết gửi chung tập thể khoa, bao gồm thư lại được dịch nhân giành cho một chưng sĩ, một điều dưỡng nào đó. Căn bệnh nhân, có người làm hẳn một bài thơ dài bí mật cả 2 phương diện giấy, lại có bài thơ ko điệu, không vần tuy thế đọc lên mới hiểu nỗi lòng tín đồ đang hôm sớm vật lộn với căn bệnh tật.
“Thao tác nhanh như chớp/ Ôi phần đa bàn tay vàng/ sa thải mầm bệnh dịch ra/ bác sĩ thiệt tài ba”, một người mắc bệnh giấu thương hiệu ghi như thế, bằng nét chữ run run, lấm lem mực. Bên dưới mấy câu thơ, người bệnh này ghi thêm đôi cái nhắn nhủ: “Trong cơn bạo bệnh, lại thấy nóng lòng, lạc quan “chiến đấu” hơn khi được cho cán bộ, nhân viên cấp dưới bệnh viện chuyên sóc, ân cần. Tôi yêu quý các chị, các anh…”.
“Tôi về đây, tạm thời biệt các anh, những chị, những bác sĩ… ao ước lần sau trở về vẫn hoàn toàn có thể cùng đa số người tại chỗ này uống ly nước, trò chuyện. Thương và nhớ những người”, người mắc bệnh ký thương hiệu L.N nhắn lại trên mảnh giấy A4 kẻ dòng…
Mỗi con chữ, mỗi câu chữ trong thư rất có thể khác nhau nhưng những người dân viết đều chung một thật tình với những y, bác sĩ, điều dưỡng…
Bác sĩ Kha chia sẻ, ung thư là căn bệnh hiểm nghèo, tốn yếu và cần được chữa trị, theo dõi gần như là suốt đời. Cũng chính vì thế, những người bị bệnh và bác bỏ sĩ ngơi nghỉ khoa UBTH nói riêng, BV nói chung đều có sự thêm kết không những trong khám chữa mà vào cả cuộc sống thường ngày thường ngày. Người chủ những bức thư, có fan đang trong phác đồ dùng điều trị, chạm mặt các bác sĩ theo chu kỳ để trị chạy, dung dịch men; nhưng cũng có người mãi ko trở lại. Gần như lá thư bởi thế, đổi thay kỷ niệm của khắp cơ thể ra đi với của bạn ở lại…
Nhiều năm công tác ở khoa UBTH, chưng sĩ Phạm Tấn vương vẫn cảm giác khóe đôi mắt cay cay mỗi khi nhớ lại các trường vừa lòng mình từng điều trị. Gồm bệnh nhân nàng là Việt kiều về nước, chị cho khám sinh hoạt khoa rồi chấp nhận điều trị dài ngày tại đây tính đến ngày ra đi mãi mãi.
Bác sĩ vương vãi kể, sinh thời chị khôn xiết quý đều cán bộ y tế trên khoa, quan trọng đặc biệt luôn yêu mong được anh điều trị. “Những năm trước, đến ngày giỗ của chị ấy ấy (người bệnh dịch đã mất), tôi phần đa tranh thủ sau giờ làm ghé sang công ty thắp nén hương, nhưng mà rồi chợt phân biệt mình làm cho vậy cũng vô tình thức dậy sự mất mát đối với gia đình, nên năm nay tôi chưa đến nữa”, chưng sĩ vương xúc động phân tách sẻ.
Xem thêm: Trao Giải Cuộc Thi Tìm Hiểu Về Hàn Quốc Và Quan Hệ Việt Nam Hàn Quốc

Những lá thư chân thành từ những bệnh nhân được bác bỏ sĩ lưu giữ giữ. Ảnh: Xuân Sơn
Nụ mỉm cười của bệnh nhân luôn luôn là món tiến thưởng quý nhất
Năm nay là năm vật dụng 3 người mắc bệnh Lê Thị Th. (trú quận Cẩm Lệ) “chiến đấu” với căn bệnh ung thư vú. Sau khi cắt bỏ một bên ngực, chị tiếp tục trải qua mọi ngày tháng vật vã cùng với hóa trị, xạ trị và đông đảo liều thuốc. Mái ấm gia đình chị cực nhọc khăn, bé còn nhỏ, những tài sản có quý giá trong công ty được cung cấp đi để chi trả tiền điều trị, dung dịch men cho chị.
Bây giờ, khi sức khỏe đã tạm thời ổn định, chị nhờ cất hộ gắm trung ương tư: “Không ai hy vọng mình sở hữu bạo bệnh, càng không có ai muốn mang khung hình không còn toàn vẹn. Phần nhiều khi ấy, nếu không tồn tại sự rượu cồn viên của những bác sĩ với gia đình, có lẽ rằng tôi quan trọng vững lòng cơ mà sống đến hôm nay. Tôi đang nhớ hình hình ảnh các bác bỏ sĩ và điều dưỡng tóc rối bù, khuôn mặt mỏi mệt nhưng lại vẫn vậy động viên tôi và mọi người, nhớ phần đa lần được che chở và niềm vui tạm biệt ngày tôi xuất viện…”.
Suốt 3 năm qua, ông Phan Văn N. (SN 1940, quê ngơi nghỉ tỉnh Quảng Trị) liên tiếp đi-về thân Quảng Trị – Đà Nẵng để điều trị ung thư phổi. Sau mọi đợt dung dịch men lâu năm ngày, ông khoe sẽ khỏe hơn, đã rất có thể cùng nhỏ cháu đi phượt khắp nơi, có thể sống phần đa ngày an bình với tuổi già.
“Chúng tôi chỉ mong sao thấy bệnh nhân trở lại”, bác bỏ sĩ Đặng Nguyên Kha nói. Anh giải thích: “Ung thư chẳng thể chữa ngày một, ngày hai mà gần như cả các năm, bao gồm khi cả đời. Người bị bệnh còn trở về đúng theo phác hoạ đồ điều trị nghĩa là chúng ta còn khỏe mạnh, còn có thể chữa trị được. Những lần thấy người bị bệnh nào đó trong phác đồ điều trị trở về bệnh viện là cửa hàng chúng tôi thở phào…”.
Ung thư chưa hẳn là vết chấm hết. Theo bác bỏ sĩ Kha, những người dân mới phạt hiện bệnh thường có tư tưởng lo sợ, nặng trĩu nề. Mắc bệnh tất nhiên là điều không một ai mong muốn, cơ mà nếu như rủi ro mắc phải, thì ý thức là điều rất đặc biệt trong công tác điều trị bệnh. Tinh thần lạc quan, yêu đời, mạnh bạo để “chiến đấu” với dịch là liều thuốc tâm đầu ý hợp trong công tác làm việc điều trị ung thư.
Ở khoa UBTH tương tự như các khoa khác của BV, các bác sĩ gần như là trải qua 3 “cuộc chiến”. Chưng sĩ Kha nói: “Có “cuộc chiến” giành đơ sự sống và cống hiến cho bệnh nhân, có “cuộc chiến” cung cấp về tâm lý cho người mắc bệnh và bạn nhà người bị bệnh trong thời hạn điều trị cùng cả “cuộc chiến” trung khu lý của chính bản thân mình – phiên bản thân mình buộc phải trở thành bạn đồng hành, người thân của của căn bệnh nhân. Giữa chưng sĩ và căn bệnh nhân bao gồm sự tin cẩn thì công tác làm việc điều trị new ổn thỏa”.
Bác sĩ Kha đã tận mắt chứng kiến sự ra đi của cha mình bởi vì ung thư phổi sau 3 mon phát hiện tại bệnh. Bây giờ, cùng với anh, ai cho điều trị cũng tương tự người thân vào nhà. Chỉ tay vào đĩa chứa trái cây mát lành trên bàn, anh cho biết thêm đó đều là vì người thân người bị bệnh mang đến tặng các bác bỏ sĩ, điều dưỡng ở khoa.
“Công việc đã cuốn bản thân đi theo gần như ca bệnh, shop chúng tôi chưa thể đọc hết phần đông lá thư, những tâm tư nguyện vọng tình cảm mà người bị bệnh sẻ phân chia nhưng vững chắc chắn, tất cả đều được đón nhận. Bởi, đối với đội ngũ y, bác bỏ sĩ, lúc nào cũng vậy, trung ương tư, nụ cười cùng sức mạnh của bạn bệnh luôn là món quà cực hiếm nhất… ”, bác bỏ sĩ Kha nói.
Và, dịch viện ngoài ra không còn là bệnh viện giống như những dòng thơ hóm hỉnh, sáng sủa được một bệnh nhân ghi từ không gian ấm áp, đặc biệt này: “Phòng mổ – ta lép chơi/ chưng sĩ – thắp đèn trời/ Sáng lung linh khắp nơi/ Ta cẩn trọng nghỉ ngơi”…